Từ "ngoằn ngoèo" trong tiếng Việt được dùng để miêu tả những đường đi, hình dạng hay vị trí không thẳng, mà lại cong quẹo, uốn lượn. Từ này thường được dùng để chỉ những con đường, dòng sông hoặc các đường nét trong một bức tranh.
Định nghĩa: - "Ngoằn ngoèo" là hình dạng cong, không thẳng, có nhiều khúc khuỷu.
Ví dụ sử dụng: 1. Câu đơn giản: "Con đường dẫn đến nhà tôi rất ngoằn ngoèo." (Con đường không thẳng, có nhiều khúc quanh.) 2. Câu nâng cao: "Dòng sông này ngoằn ngoèo chảy qua những cánh đồng xanh mướt." (Dòng sông không thẳng mà uốn lượn qua các cánh đồng.)
Biến thể của từ: - "Ngoằn ngà": Từ này có nghĩa tương tự, nhưng thường được dùng trong ngữ cảnh không chính thức, mang vẻ nhẹ nhàng hơn. - "Vằn vèo": Cũng chỉ những hình dạng không thẳng, nhưng có phần nhấn mạnh hơn về sự chằng chịt, rối rắm.